chỉ cưng chiều thái tử phi bướng bỉnh
Từ khi nhìn thấy Viên Bảo, Cố thái hậu cùng Mặc Tông Nhiên đều gọi con trai của nàng là “Viên Bảo cục cưng”. Đúng là ông bà thương cháu hơn không chỉ ở trong truyền thuyết.
Lúc này, bên trong phòng lại cũng chỉ có hai người… Hắn cúi đầu nhận sai, cũng có sao đâu. Nam tử hán đại trượng phu, phải biết nhìn tình hình mà ứng phó. Thê tử của hắn, hắn không cưng chiều thì còn ai cưng chiều đây? Mặc Diệp liên tục niệm trong lòng mấy câu này…
Nương Nương Rất Khí Phách Chỉ Cưng Chiều Thái Tử Phi Bướng Bỉnh - Chương 8 Cần phải chinh phục hắn (2)Thân hình Tiêu Dật Phong khẽ chuyển, khuôn mặt
Nương Nương Rất Khí Phách: Chỉ Cưng Chiều Thái Tử Phi Bướng Bỉnh. 7.5/10. 21.2K. Tác giả: An Thuần Nguyệt. Thể loại: Xuyên Không, Hài Hước. Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn. Trạng thái: Full. Thể loại: Xuyên không, hài, nữ chính phúc hắc, nam chính lạnh lùng, HE. Nàng vốn là minh tinh
Đọc truyện Nương Nương Rất Khí Phách: Chỉ Cưng Chiều Thái Tử Phi Bướng Bỉnh của tác giả An Thuần Nguyệt, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng.
Wenn Ein Mann Sich Nicht Treffen Will. Thể loại Nam cường nữ cường, không ngược, không có sai lầm, cưng chiều lẫn chương 95 chươngEditor White Silk-HazyeNàng, có khuôn mặt giống như ma quỷ, trái tim còn độc hơn cả loài bò cạp, là nữ nhân quần là áo lượt đầu tiên của Vương triều Thiên bề ngoài giống như trích tiên, khí chất giống như U Lan, là mỹ nam tử tài hoa nhất Vương triều Thiên là đích nữ của Tướng phủ, năm tuổi ở trên đường đùa giỡn mỹ nam con nhà lành, bảy tuổi đã chơi đùa khắp kinh thành, mười tuổi..... Mười sáu tuổi không có người nào hỏi thăm, ở trong khuê phong chờ được gả là Đông cung Thái tử, bảy tuổi đã có năng lực vì đất nước mà bày mưu, mười tuổi lâm triều nghe báo cáo, mười hai tuổi.... Hai mươi tuổi vẫn cô đơn một mình, phủ Thái tử không có một mỹ nhân đạo thánh chỉ ban xuống, thiên hạ sáng sủa hẳn lên. Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết Đích nữ của Tướng phủ, tài đức vẹn toàn, nay tứ hôn cho Thái tử, phong làm Thái tử phi, mấy ngày tới sẽ thành hôn. Khâm nữ của Tướng phủ, quả thật là "tài đức" vẹn toàn. "Đức" ăn được, chơi được, lừa gạt được. "Tài" yêu tiền, thích vơ vét của cải, tham thánh chỉ tứ hôn, làm cho hai người cực phẩm đồng thời xuất hiện cùng lúc. Dần dần, mọi người mới biết, hóa ra, nàng đúng là như vậy....Đoạn nói chuyện ngắn đặc sắc thứ nhất[ Thái tử trích tiên ] Thủy Nguyệt Hoa lười biếng nói Ái phi, mọi thứ của Bổn cung là của nàng, bạc dĩ nhiên cũng là của Liên Nhược lập tức mừng rỡ Bạc để lại, thái tử điện hạ ngài có thể rời khỏi Nguyệt Hoa ủy khuất Ái phi, chẳng lẽ ở trong mắt của nàng Bổn cung còn không bằng đống bạc đó sao?Vân Liên Nhược nhíu mày, trả lời ở trong mắt và trong lòng của ta, bạc vĩnh viễn xếp thứ Nguyệt Hoa mừng thầm, trong lòng vô hạn YY Vậy thứ nhất là gì vậy?Vân Liên Nhược miễn phí liếc mắt xem thường một cái Thứ nhất, dĩ nhiên là vàng Nguyệt Hoa sắc mặt đen thui .....Vân Liên Nhược.....[ Vương gia kiêu ngạo ] Thủy Thiên Ngạo bá đạo Nữ nhân, rời khỏi Thủy Nguyệt Hoa Liên Nhược chớp mắt vô tội nói Cái gì?Thủy Thiên Ngạo bộ dáng dĩ nhiên Làm trắc phi của Bổn Liên Nhược sửng sốt, lại cười mị hoặc Không quan Thiên Ngạo giận Đừng có không biết điều như Liên Nhược Vuốt vuốt bàn tay Bổn tiểu thư cũng không biết cái biết điều là cái gì.[ Vương tử nước khác ] Gia Luật Phong thâm tình Nhược Nhi, nàng đi theo Bổn vương đến Nam Di đi, làm Vương tử phi của Liên Nhượ mặt không biểu tình, điên cuồng đánh cho hắn một trận Bổn tiểu thư không có Luật Phong che mặt Đánh người là không nên đánh vào mặt Liên Nhược nhếch môi cười Người ta đánh không phải người nha......[ Trang chủ tiêu sái ] Giang Thủy Hàn phe phẩy quạt hoa đào Nhược Nhược, ta là thiên hạ đệ nhất trang có rất nhiều của cải, có muốn đếm một chút hay không?Vân Liên Nhược rối rắm một phen, quyết đoán cự tuyệt Không Thủy Hàn nhíu mày hỏi Vì sao?Vân Liên Nhược xua tay Có người để cho ta vào quốc khố đếm rồi.
“Thật ra thì. . . . . .” Lúc này Hạ Vân Hi giống như nhớ đến điều gì, muốn nói lại thôi.“Thế nào, có phải nghĩ tới điều gì hay không?” Chu Minh đế trầm ngâm nhìn Vân Hi gật đầu với hoàng thượng một cái, sau đó chuyển mắt hỏi hoàng hậu “Nương nương, người còn nhớ lần trước, chuyện con rơi xuống ao nước không?”“Dĩ nhiên nhớ, lần đó con dọa ta sợ chết khiếp!” Hoàng hậu nhớ tới vẫn còn sợ hãi trong lòng.“Nương nương, thật ra thì con vẫn chưa nói cho người biết, lần đó. . . . . .” Hạ Vân Hi vừa nhắc tới chuyện này, đáy mắt tối tăm. Sắc mặt nàng nặng nề nói “Con không phải tự sát, mà là có người muốn giết con!”Lời này vừa nói ra, Chu Minh đế cùng Hoàng hậu cũng kinh ngạc nhảy dựng “Cái gì? Con nói có người muốn giết con?”Hạ Vân Hi đem chuyện xảy ra ở ao sen kể lại đơn hậu kinh hãi lấy tay xoa ngực. Chu Minh đế tức đến xanh mặt, cả giận nói “Nực cười, lại có chuyện như vậy, trẫm nhất định phải cẩn thận điều tra kỹ, bắt kẻ to gan đó.”Vừa nghĩ tới có người muốn hại chết Vân Hi, hắn lại đứng ngồi không yên, loại cảm giác này thật giống như lúc trước khi Dịch Ly muốn rời cung, trong lòng hắn không khỏi sợ hãi, sợ chuyện cũ sẽ tái vì hắn cảm thấy Ly nhi bị giết hại nhất định là do trong cung có người tiết lộ hành tung của nàng, nếu không người Già Lệ quốc làm sao biết chuyện nàng rời cung? Chỉ tiếc đối phương quá bí mật, hắn vẫn không tra ra kết hậu cũng tức giận mở miệng “Không sai, hoàng thượng! Tuyệt đối phải tra, bằng không thần thiếp sẽ rất lo lắng, nha đầu Vân Hi sẽ lại xảy ra chuyện mất thôi!” Nói xong, lo âu nắm chặt tay Hạ Vân Hi .Chu Minh đế vừa nghe càng gấp hơn, liền gọi Cẩm y vệ, sau khi giao phó sự tình thì hạ lệnh bọn hắn âm thầm điều tra, lại phái Cẩm y vệ võ công cao cường ẩn nấp xung quanh Phượng Hoàng cung, bảo vệ Hạ Vân Hi.——————————–Khuynh Vân mama vội vàng đi vào, nói với Dung phi “Nương nương, nô tỳ có chuyện quan trọng muốn bẩm báo!” Đồng thời nhìn hai bên một phi lập tức hiểu ý của nàng, liền cho mọi người lui ra “Các ngươi, toàn bộ đi xuống, không có lệnh của bổn cung, ai cũng không được vào.”“Dạ!” Hai bên đáp lời lui xuống đóng cửa ngủ chỉ còn lại hai người, Quế mama liền thấp giọng nói “Nghe nói Hạ Vân Hi bình an trở lại rồi!”“Ngươi nói cái gì? Trở lại?” Mặt cười của Dung phi trầm xuống, mắt hạnh trừng to.“Đúng vậy, nô tài nghe Hắc Vũ nói, vốn là đã đem nàng đưa đến cho những thị vệ Nam Ảnh quốc kia, nhưng ai biết nửa đường nhảy ra một người rất lợi hại muốn cứu Hạ Vân Hi, Hắc Vũ còn không kịp thấy rõ hắn ra tay thế nào, người đội trưởng thị vệ kia đã chết rồi, còn những thị vệ Nam Ảnh quốc khác cũng chết rất thảm.” Quế mama nói tới đây còn rùng mình một cái.“Thật có chuyện này ư?” Dung phi cực kỳ kinh ngạc “Vậy Hắc Vũ cũng không đánh lại hắn sao?”“Hắc Vũ không muốn cứng đối cứng, liền giả vờ rời đi, sau đó chờ tên kia đi rồi, hắn quay lại sơn trang thông báo cho những thị vệ khác, chặn Hạ Vân Hi trên đường hồi cung, ai ngờ thái tử lại chạy tới đúng lúc!” Quế mama đem chi tiết sự việc nói ra.“Cho nên, nàng trở lại rồi?” Dung phi trừng mắt, tay nắm chặt thành quyền.“Chẳng những trở lại, còn mang sự tình nói cho hoàng thượng, hoàng thượng giận dữ, nói muốn triệt để điều tra chuyện này!” Quế mama nói đến đây, có chút lo lắng nhìn chủ mặt Dung phi càng khó nhìn hơn, trầm mặc, suy nghĩ sâu xa , đi tới đi lui trong phòng.“Nương nương, hay trước tiên chúng ta bỏ qua cho Hạ Vân Hi đi, tránh vì nàng mà đắc tội hoàng thượng, vậy không đáng.” Quế mama lại nói.“Nhưng ta thật sự không muốn nàng tiếp tục ở trong cung, ” Dung phi vẻ mặt phẫn hận, nghiến răng nghiến lợi nói “Ngươi biết không? Kể từ khi Hoàng thượng nhìn thấy Hạ Vân Hi tới nay, cả ngày mất hồn mất vía , chẳng những không tới Khuynh Vân cung, ngay cả tẩm cung của các phi tần khác cũng không đi, ta lo lắng cứ tiếp tục như vậy, nàng sớm muộn cũng sẽ trở thành hoàng quý phi, đến lúc đó ta còn có địa vị sao?”“Không thể nào? Hoàng thượng làm sao có thể. . . . . .” Quế mama há hốc mồm cứng lưỡi, có chút không tin “Chẳng qua chỉ là nha đầu nho nhỏ, có bao nhiêu bản lĩnh chứ?”Dung phi nặng nề nghiêm mặt “Nếu như nàng chỉ là một tiểu nha đầu bình thường có vẻ ngoài như Thiên tiên ta cũng không lo lắng, nhưng vấn đề là nàng lại giống Hạ Dịch Ly!”Năm đó chuyện hoàng thượng có quan hệ âm thầm cùng Hạ Dịch Ly, nàng rất rõ ràng, vì vậy nàng mới khẩn trương như mama lại lắc đầu nói “Nhưng nương nương, Hạ Vân Hi đã thích thái tử rồi mà?”“Vậy thì sao, Tiêu Dật Phong còn phải kết thân với công chúa, đến lúc đó nàng thấy không làm được thái tử phi, còn không nắm chặt cơ hội lên làm hoàng quý phi sao?” Dung phi không lạc quan như bà, ngược lại là càng nghĩ càng không ổn “Nếu quả như thật như thế, vậy cố gắng mấy năm qua của ta không phải uổng phí sao. . . . . . Không được, ta không thể ngồi chờ chết!”Nàng nhịn bao nhiêu năm nay, đã trải qua không ít mưa gió hậu cung, mấy lần cửu tử nhất sinh mà vẫn qua được. Thật vất vả trừ bỏ tất cả kẻ địch làm hoàng thượng chuyên sủng nàng để có được địa vị hôm nay, vì vậy nàng tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào tới phá tới đây, mắt đẹp của Dung phi sáng ngời, thoáng qua một tia hung ác.——————————–Bích Tiêu cungThác Bát Luật đứng trước cửa sổ, vẻ mặt lạnh lùng nghe thuộc hạ báo cáo, mày kiếm gắt gao nhăn hồng giết người? Hắn chưa bao giờ nghe qua, hoa hồng có thể giết người, coi như thật sự là cao thủ công lực thâm hậu, có thể ngắt lá phi hoa đả thương người, cũng không thể trong nháy mắt giết người được, huống chi còn là phân thây, cái này càng không thể tưởng tượng được nữa, quả thật trước đây chưa từng gặp, mới nghe lần đầu!“Ngươi thật sự nhìn thấy hắn dùng hoa mà không phải là vũ khí khác?” Hắn nhìn về phía thị vệ run rẩy dưới đất, hỏi lại lần nữa.“Điện hạ, đây là thiên chân vạn xác, thuộc hạ thấy rất rõ ràng!” Thị vệ nhớ tới, ánh mắt tràn đầy sợ hãi “Cái nam nhân y phục huyền sắc từ trong bóng đêm đột nhiên xuất hiện, chúng ta còn chưa có thấy rõ hắn ra tay như thế nào, thân thể Trương đội trưởng liền bị chém làm hai. . . . . . Trên đất rơi đầy hoa hồng lam nhuốm máu . . . . . . Trên tay người nam nhân kia cũng có, sau đó hắn lại ra tay, giết những người khác. . . . . .”Hắn là thủ vệ canh giữ ngoài cửa, thấy rất rõ ràng.“Chậm đã, ngươi mới vừa nói hắn mặc y phục gì?” Thác Bát Luật tựa hồ nắm được điểm mấu chốt, vội vệ ngẩn ra, mới nói “Màu huyền kim!” Trong đêm tối đặc biệt dễ huyền kim? Thác Bát Luật hơi chấn động một cái, đôi mắt hoa đào thoáng kinh ngạc.
Lời này vừa nói ra, Tiêu Dật Phong sững sờ, nhưng rất nhanh lại khôi phục vẻ mặt bình thản như Dật Hiên âm thầm đắc ý, khóe môi không khỏi thoáng hiện một tia cười nhạt. Các chúng thần khác mặc dù bất mãn hoàng thượng bao che Hạ Vân Hi, nhưng thấy hắn xử lí như vậy, cũng công bằng nên yên lặng đồng ý!"Hoàng thượng, Đông cung không thể để trống, kính xin hoàng thượng sớm chọn người thỏa đáng!" Hàn Thượng Thư đề nghị một lần nữa."Khanh gia không cần lo lắng, trẫm tự có định đoạt!" Chu Minh đế liếc nhìn mọi người, nghiêm túc tuyên bố "Từ giờ trở đi, trẫm sẽ không lập hoàng thái tử nữa, về phần người được chọn kế thừa đế vị, trẫm sẽ cân nhắc sau, rồi lập di chiếu nói rõ, bãi triều!"Nụ cười bên môi Tiêu Dật Hiên cứng đờ, lông mày thanh tú nhíu lại.————-Hoa Dương cung"Con nói cái gì? Hoàng thượng phế truất ngôi thái tử của con?" Hoàng hậu bỗng chốc lên tiếng, nhìn nhi tử ngạc nhiên hoảng hốt mặt Hạ Vân Hi cũng khiếp sợ đứng đó, hồi lâu không nói ra lời. Làm sao có thể? Không phải Hoàng thượng biết nàng bị oan sao? Tại sao còn định đoạt như vậy?Tiêu Dật Phong lại như không có việc gì, lạnh nhạt nói "Phụ hoàng định đoạt trước mặt mọi người như vậy mới có thể ngăn chặn miệng lưỡi xì xào của người khác.""Cái gì mà ngăn chặn miệng lưỡi kẻ khác? Chuyện này căn bản không liên quan đến các con? Hoàng thượng hồ đồ rồi sao?" Hoàng hậu càng tức, mắt tóe lửa giận."Đúng vậy, cho dù có tội cũng nên để ta gánh chịu, làm sao có thể giáng tội chàng?" Hạ Vân Hi lo lắng vội nói."Mọi người đừng khẩn trương, con tin phụ hoàng làm việc tự có chừng mực!" Mặc dù Tiêu Dật Phong cũng khó hiểu, nhưng hắn tin tưởng phụ thân, ông ấy làm vậy tất có lý của hậu giận dữ nghiêm mặt đi tới đi lui, tức giận nói "Không được, ta muốn đi hỏi hoàng thượng làm vậy là ý gì?" Nói xong, không kịp chờ đợi xông ra Vân Hi vẫn nghi ngờ. "Dật Phong, tại sao hoàng thượng ông ấy phải làm như vậy? Thật sự là bởi vì chứng cớ của Tấn thân vương sao?"Tiêu Dật Phong kéo nàng qua, ngồi lên tràng tháp, mỉm cười nói "Đừng quá lo lắng, phụ hoàng tin tưởng chúng ta, về phần tại sao ông ấy muốn làm như vậy? Ta nghĩ sẽ biết ngay thôi!""Sao chàng không khẩn trương? Hiện tại chàng không còn là thái tử nữa?" Hạ Vân Hi kỳ quái nhìn hắn, thật là hoàng đế không vội thái giám vội!"Thật ra thì đối với ta mà nói có làm thái tử hay không, tuyệt không quan trọng!" Tiêu Dật Phong không để ý lắc đầu. "Bây giờ cũng rất tốt, không có chức vụ cả người nhẹ nhõm, làm một hoàng tử bình thường, nhàn rỗi yên tĩnh, cũng ung dung.""Dật Phong, mặc dù ta cũng không muốn chàng làm thái tử, nhưng bị phế một cách không giải thích được như vậy, ta cũng bất bình vì chàng!" Hạ Vân Hi tựa vào ngực hắn, bất mãn nói."Tại sao không muốn ta làm thái tử?" Lúc này đến phiên hắn không ngươi của nàng xoay tròn, cái miệng nhỏ nhắn cong lên."Hoàng đế đều có tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, nếu như chàng là thái tử, sau này làm hoàng đế nhất định cũng như vậy, nghĩ đến tình cảnh đó, ta liền. ....." Bĩu môi, không nói thêm gì giọng nói ăn dấm chua của nàng, Tiêu Dật Phong không nhịn được bật cười, trìu mến nhìn nàng, chế nhạo nói "Làm sao có thể, ta có một mình nàng đã đủ nhức đầu, nhiều hơn nữa làm sao chịu được?""Được, rốt cuộc chàng cũng nói thật lòng rồi, thì ra là không phải yêu ta, mà là nhìn thấy ta thì nhức đầu!" Hạ Vân Hi không vui, thở phì phò đẩy hắn ra đứng lên."Ta đùa thôi, ta rất yêu nàng, đừng nóng giận!" Tiêu Dật Phong vội vàng ôm lấy nàng khuyên nhủ, với nữ nhân hắn cưng chiều ngất trời này thật sự hắn không có biện xem, hắn lại phải hạ mình cầu xin nàng. Cho nên nữ nhân thật sự không nên cưng chiều, hiện tại hắn phải nếm quả đắng, aiii!"Được rồi, tha thứ cho chàng một lần này, lần sau không được như vậy nữa!" Hạ Vân Hi đắc ý, môi anh đào khẽ cười.“Vi phu tuân lệnh!" Tiêu Dật Phong vừa bực mình vừa buồn cười."Ha ha..... ."Hai người cười cười nhốn nháo, không khí ngọt ngào vẫn kéo dài, đã sớm ném những thứ không vui kia ra sau đầu.————-Phủ Tấn thân Dật Hiên cùng Tiêu Tín Hải, Tiêu Tín Duy, ba người tụ họp tại phòng nghị sự, suy đoán ý tứ của Hoàng thượng."Các ngươi đoán phụ hoàng sẽ truyền ngôi cho ai?" Tiêu Tín Duy mở Dật Hiên nghiêm mặt, mắt phượng híp lại. "Vậy phải đợi đến khi phụ hoàng thoái vị mới biết, người đã nói rồi, sẽ không chọn thái tử nữa.""Thiệt là, chúng ta thân là hoàng tử, cũng không thể biết sao, thật không rõ phụ hoàng đang giở trò quỷ gì?" Tiêu Tín Hải bất mãn nói."Đúng, trước kia biết kẻ địch là người nào còn dễ đối phó! Hiện tại ngay cả một chút tin tức cũng không có, sợ rằng người khác làm hoàng đế chúng ta vẫn chưa hay biết gì!" Tiêu Tín Duy nóng nảy, nếu nhị ca không được làm hoàng đế, vậy sau này hắn còn có địa vị sao?Ngoài mặt Tiêu Dật Hiên bình tĩnh nhưng trong lòng lại vô cùng lo lắng. Mặc dù biết trừ Tiêu Dật Phong, mình là người có hy vọng được thừa kế ngôi vị hoàng đế nhất, nhưng vẫn còn Tiêu Dật Dương, địa vị của hắn cũng không kém với mình, hơn nữa rất được dân chúng ủng hộ, chỉ sợ phụ hoàng cũng phải suy tính được, hắn nhất định không thể để cho chuyện như vậy xảy ra, ngôi vị hoàng đế chỉ có thể là của hắn!Tiêu Dật Hiên nắm chặt tay, mắt phượng nửa khép lộ ra tia lạnh lẽo sắc trong lúc đó, Dung phi biết được Đông cung lập lại, mừng đến mặt mày hớn hở, cuống quít kéo nhi tử Tiêu Dật Dương cùng đi đến Phật Đường dâng hương cầu Dật Dương đứng ở sau lưng nàng, vẻ mặt bất đắc dĩ. "Mẫu phi, người có lời gì thì nói mau đi, nhi thần còn có chuyện quan trọng phải làm!"Thật lâu sau Dung phi mới lạy lễ xong, sửa sang quần áo một chút, từ từ đứng lên nói "Gấp cái gì, chuyện của con quan trọng bao nhiêu, bì kịp được với chuyện quan trọng ta nói với con sao!""Vậy người nói đi!" Tiêu Dật Dương thở dài."Dương nhi, con nghe mẫu phi nói, hiện tại thái tử bị phế, cơ hội tốt của con tới rồi!" Dung phi nghiêm túc nhìn Dật Dương ngẩn ra. "Ý của người là......""Còn không hiểu sao? Chính là muốn con tích cực một chút, làm phụ hoàng con vui vẻ nhiều hơn, như vậy con mới có cơ hội làm hoàng đế!" Dung phi dứt khoát nói rõ."Mẫu phi, coi như đại ca không phải thái tử, còn có nhị ca nữa, làm sao có thể đến phiên con?" Tiêu Dật Dương cười cười, hắn cũng không có ý nghĩ lớn như phi lại cực kỳ nghiêm túc nói "Đó cũng không quan trọng hơn, hoàng thượng coi trọng nhất chính là năng lực, mà không phải là bối phận, con là hiệp hoàng hoàng tử nhưng đi làm đại hiệp giang hồ ý ^^ người người kính ngưỡng, có cái gọi là được dân tâm được thiên hạ, Tiêu Dật Hiên đó so với con còn kém xa!"
Nương nương rất khí phách Chỉ cưng chiều Thái Tử Phi bướng bỉnh Tác giả An Thuần Nguyệt Convert ngocquynh520 Editor Mia Leo Lục Hồ, tiểu tâm tâm Tam Hồ, sulli, vyyen9x Nhị Hồ Beta-er Mộc Poster Mia Leo Ebook Hoàng Phủ Vũ Nguyệt Thể loại Xuyên không, hài, nữ truy nam, nữ chính xảo quyệt, nam chính lạnh lùng, ngược nữ, HE Số chương 140 chương Giới thiệu Nàng vốn là minh tinh được chú ý nhất trong làng giải trí, nhưng bởi vì vòng xuyến gia truyền khiến nàng xuyên qua đến một nơi không biết là triều đại gì, lại trúng tình yêu sét đánh đại băng Hoàng Thái Tử, liền triển khai theo đuổi nhiệt liệt…… Vừa thấy mặt, theo thói quen quấn lên cánh tay của hắn.”Tình yêu, người ta rất nhớ ngươi, có câu nói một ngày không gặp như cách ba thu, nhưng người ta giống như cách ba nghìn năm lận, lâu như vậy đó.” “Đáng chết, ngươi buông ta ra!” Tên nam nhân từ trước đến giờ khuôn mặt lạnh lùng tuấn mỹ, bởi vì nàng vô lễ mà mặt thoáng hồng. “Tình yêu, đừng nóng giận nha, mặc dù vẻ mặt khi tức giận của ngươi cũng mê chết người……” Nữ nhân không ngừng cố gắng quấn lên, ánh mắt sáng như sao trên trời. “Câm miệng, không cho phép gọi ta như vậy.” Tên nam nhân mặt sương lạnh gầm nhẹ. “Tiểu tình yêu……” Vậy thì đổi cái này đi, “……” Lời người edit Bộ này ta lỡ sa chân lọt nhầm, đây chẳng qua nói về 1 cô minh tinh khá pro trong giới showbic xuyên qua thời không lọt vào triều đại nào đó, gặp hoàng thái tử đại băng, mà yêu luôn. Sau đó mặt dày ko ngừng theo đuổi, tung chiêu rất nhiều. Nhưng thái tử không thèm để ý ảnh là đại băng mà nhưng khi thấy cô ấy được cha của mình là hoàng thượng Chu Minh đế cùng em trai Tiêu Dật Duơng – Tứ hoàng tử và cùng nhiều người người khác thích cô ấy, cô ấy lại chết lòng thì ảnh bay vô dựt lại, thế là trận chiến giựt tình yêu bắt đầu. Rồi sau bao nhiêu gian khổ khi bị nghi oan, lừa gạt, hãm hại đủ thứ cuối cùng hai người HE. Haizz lúc đầu đọc bộ này còn khá thích, đến phần giữa là thấy bực vs nữ chính và nam chính, phát triển chậm quá. Đã vậy dám tổn thương anh Tiêu Dật Dương – tình yêu of ta… TT_TT được cái kết cục HE. Hố này dự tính hoàn trước tháng 4. hoàn xong hố này ta thề từ nay phải ráng né mấy anh trong cung ra +_+ Link view Link ebook
Thể loại Trọng sinh, Sủng vănTên Editor + Tiểu Mê MêSố Chương 185 fullGiang Diệu chính là vị công chúa nhỏ của phủ Trấn quốc công dương thịnh âm suy. Trong tam phòng chỉ có một mình Giang Diệu là nữ, trên nàng có 7 đường huynh và 3 vị ca ca nhỏ ý muốn của nàng chính là mệnh lệnh, ai bắt nạt nàng chính là tự rước lấy xui khi lớn lên, tiểu cô nương phấn điêu ngọc mài đãbị Tuyên Vương Lục Lưu "bắt" về nhà Vương giết người không chớp mắt, quyền khuynh thiên hạ. Vì thế nên Giang Diệu cảm thấy mình gả cho hắn có thể tự do làm chuyện chính Bề ngoài tiểu bạch thỏ, nội tâm phúc hắc, tuyệt đối không để bản thân uất ứcNam Chính Đối v luônới nữ chính chỉ có "Sủng, Sủng, Sủng" *thông tin vỉ hè* nghe nói là bị cuồng nữ9Trích đoạn"Tuyên Vương Sinh 1 đứa nhỏ, bổn vương sẽ cõng nàng điGiang Diệu Vậy sinh 2 đứa ta có thể cưỡi cổ chàng sao???"Nhân vật Chính Lục Lưu xxx Giang Diệu
chỉ cưng chiều thái tử phi bướng bỉnh